Đánh giá của khách hàng
Viết một nhận xét bằng tài khoản Facebook của bạn
-
Trần Thục Nhi - Chưa hài lòng
Tôi thích tất cả của cuốn sách trừ nhân vật chính của nó. Hazel liên tục tìm gặp Reddin - một kẻ bị ám ảnh bởi việc chiếm hữu các cô gái khác, để thỏa mãn cho trí tò mò (và có thể nói là cả dục vọng) khiến tôi cảm thấy khó chịu. Và cả việc Hazel không nhận ra được Edward yêu thương và trân trọng cô như thế nào làm tôi cảm thấy cô thật ngu ngốc. Nội dung, văn phong và các tuyến nhân vật của sách đều rất hoàn hảo. Tuy nhiên chính tính cách của Hazel khiến tôi cảm thấy chưa thỏa mãn. Cô ta cho tôi cảm giác của một bánh bèo điển hình chỉ loanh quanh đi gây chuyện và tự chuốc lấy rắc rối vào mình vậy.
-
Đoàn Hồng Thủy - Dữ dội
Tôi thích cuốn sách ngay từ lúc mới nhìn thấy bìa và nghe cái tên của nó. Cái bìa đẹp vô cùng và cái tên nghe mới du dương làm sao. Trái Tim Em Thuộc Về Đất của tác giả Mary Webb chủ yếu nói về tình yêu dữ dội sâu sắc của cô gái Hazel Woodus với đất mẹ, với vùng đất nơi cô sinh ra và lớn lên. So với tình yêu ấy dường như những dục vọng và tình cảm của con người quá xấu xa tăm tối. Viết câu chuyện này có lẽ tác giả muốn khơi gợi tình yêu với đât mẹ trong mỗi chúng ta, thứ tình cảm mà xã hội càng phát triển con người càng lãng quên chăng?
-
Trần Văn Hiếu - Cực kì hài lòng
Tiki sale giá 8k thêm freeship nữa thì quá tuyệt vời. Sách mới, không gấp, không nhàu. Mùi sách thơm phức
-
Nguyễn Thảo Nguyên - Đầy cảm xúc!
Mình đã phải lòng cuốn sách này ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cái bìa sách, và đây là một trong số ít những cuốn mình quyết tâm phải mua về ngay khi nhìn thấy. Quả thật mình đã không phải thất vọng. "Trái tim em thuộc về đất" là một khúc ca trầm bổng du dương, vừa dịu êm vừa dữ dội, vừa ngọt ngào vừa đau thương giống như chính những khúc ca mà Hazel hát trên tiếng đàn hạc của bố mình. Một khúc ca ám ảnh người đọc mãi không thôi! Mình là một người vô cùng yêu thiên nhiên và ưa sự lãng mạn, cho nên cuốn sách này là một sự lựa chọn tuyệt vời. Mình say sưa lối viết văn phóng khoáng, đầy xúc cảm và những so sánh rất sắc sảo của Mary Webb. Mình mê mẩn cách bà miêu tả phong cảnh, những cánh rừng, những trảng thông, đủ loại hoa muôn màu sắc, chim muông và côn trùng. Bà đã vẽ ra trước mặt mình một thế giới thần tiên sống động tràn ngập ánh sáng, màu sắc và âm thanh, một thế giới tuyệt vời mà mình luôn luôn mong muốn được đặt chân đến. Đồng thời Mary cũng gợi ra được không khí cổ điển, xưa cũ và hoang dại của một vùng quê Anh những năm 1900. Trong cách viết của bà vẫn có những đoạn triết lý mà một người trẻ như mình khó mà hiểu được, nhưng nhìn chung, hiếm có tác giả nào khiến cho mình hài lòng như thế về văn phong. Mình rất thích Hazel bởi sự hoang dại, phóng khoáng trong tính cách nàng và cũng bởi tâm hồn ban sơ, lương thiện của nàng. Ở nàng tồn tại một bản năng con người mãnh liệt, điều đó giúp nàng trở nên chân thật vô cùng. Nhưng đồng thời, ở nàng cũng có cả cội rễ của đất - bởi vậy nàng yêu say đắm thiên nhiên, cây cỏ, và các loài vật nhỏ bé, những đứa con của đất mẹ. Nàng hồn nhiên và ngây ngô như cây cỏ, có lẽ chính điều đó đã đẩy nàng vào bi kịch. Mình thích cả Edward bởi sự tốt bụng của chàng, bởi khao khát rất đàn ông trong chàng và cũng bởi cái cách chàng kìm lại nó vì tình yêu với Hazel. Chàng đã sai lầm, dù thế tâm chàng trong sạch, lương thiện hơn bất cứ ai. Chỉ có Edward mới có thể yêu Hazel chân thành, say đắm và cao thương như vậy. Về phần Reddin, mình thực sự không thích ông ta một chút nào. Đọc những trang đầu tiên, mình những tưởng đây là một câu chuyện êm đềm, lãng mạn, lung linh trên cái phông nền ban sơ, tươi đẹp. Đến giữa truyện, mình nhận ra đây còn là một câu chuyện thực tế, mang không ít những niềm đau. Và cái kết truyện khiến mình thật sự bàng hoàng. Thật không ngờ, kết thúc của mối tình tay ba rắc rối ấy lại đơn giản và bi kịch đến thế. Mình thực sự shock. Nhưng nghĩ lại, cái kết như thế gây ám ảnh hơn rất nhiều so với những cái kết hạnh phúc. Nó khiến mình nhớ mãi về câu chuyện, học được nhiều điều về bản chất con người, về sự nguy hiểm của dục vọng, sự tàn ác của con người, về tình yêu...
-
Trần Đào - Ám ảnh
"Những cây đàn hạc trên thiên đường được chơi cho người ....... Những cây đàn hạc trên thiên đường được làm bằng thủy tinh, Xanh hơn màu cỏ xanh sau mưa Không bao giờ đc diễn tả lòng mình ....... Trong mưa gió lạnh lùng tôi đi Tìm cây đàn của tôi....." Trái tim em thuộc về đất đã mang đến cho ta 1 hơi thở mới, đối với tôi nó thật đặc biệt, không có chuyện tình gay cấn, lãng mạn, yêu đương nồng nhiệt của nam nữ. Xuyên suốt câu chuyện là tình yêu thiên nhiên của Tự Nhiên- Hazel và mối tình tay ba giữa nàng-Edward và Redding, không ai hiểu bản chất thật sự của nàng, như tác giả đã nói "Đó là nơi bi kịch bắt đầu..." Redding cho rằng nàng cũng chỉ là đàn bà dễ dàng điều khiển, đánh đồng nàng với bao kẻ tầm thường, và, tôi ghét Redding! Tôi cảm thấy nuối tiếc cho chàng mục sư Edward và Hazel. "Cơ hội cuối cùng của chàng đã đến. Cơ hội cuối cùng của chàng đã trôi qua" Và giá như Hazel đừng tin vào những dấu hiệu, mà khi khám phá ra sự thật đằng sau những dấu hiệu ấy. Hẳn chị ấy sẽ xót đau lắm Và câu chuyện về Kẻ Đi Săn Độc Ác cùng đàn chó ma. Trớ trêu thay, những thứ chị tin và lầm tưởng, tưởng như vớ vẩn và vô hại ấy, như một trò đùa, đã dẫn đến kết cục. Tôi không biết kết cục ấy là bi thảm hay sẽ nhẹ nhõm đối với Hazel và những người khác, tôi thấy xót xa, nhưng tôi hiểu như vậy là hợp lý, Hazel với cội rễ từ trái tim già nua và tối tăm của đất, chị ấy đã trở về với đất, với bản năng của chị ấy, chị ấy sẽ không phải già đi, chị ấy sẽ không phải sinh con, làm mẹ, chị ấy mãi thuộc về tự nhiên hoang dã, nơi bản chất của chị được hiểu thấu, cảm thông và yêu thương nhau, vỗ về nhau. Tôi cũng như thế, tôi trông thấy guồng quay của cuộc đời, với tiềm thức ăn sâu vào tâm trí họ, lớn lên, lấy chồng, sinh con, già đi. Tôi không chối bỏ, nhưng tôi thấy nó không nhất thiết như người ta vẫn bảo "bất bình thường" Cùng với văn phong của Mary Webb, cảm nhận được tình yêu thiên nhiên, cảnh sắc như hiện ra trước mắt, cảm nhận sự tinh tế, và cái nhìn, cái liên tưởng đầy hay ho và thú vị của Mary Webb Dầu sao, tác phẩm cũng đã làm thay đổi suy nghĩ của nhiều người với những lý lẽ xa xưa và già nua, nó giúp tôi tự tin hơn, và phải sống theo bản chất của mình, thay đổi vì những điều tốt đẹp, chứ không phải gượng ép gò bó bản thân. Hãy lắng nghe trái tim bạn!
-
NGUYỄN THỊ KIM THOA - DỮ DỘI VÀ DỊU ÊM
Một cuốn sách đầy sức sống,mang trong mình một sức hút kì lạ ,tựa như hơi thở của đất trời.Một đứa con tinh thần dành tặng cho tự nhiên .Hazel ,một người con của đất mẹ với vẻ ngoài hiện thân là một con người đã thể hiện khá thành công hai tính cách ,hai mâu thuẫn lớn trong một cuộc sống.Dữ dội qua mái tóc hoang dại,đôi mắt gợi tình ,đôi chân nhảy múa điên dại khiến cả Eward lẫm Reddin say đắm.Bình yên với đất trời , chỉ có thiên nhiên mới mang lại cho Hazel cảm giác dẽ chịu nhất ,là nơi chốn dành cho nàng như một sự thật hiển nhiên không thể chối cảI. Tác phẩm mang rất nhiều từ tượng thanh và tượng hình tạo lợi thế trong việc miêu tả cảnh vật xunh quanh .Mọi cánh hoa ,cây cỏ đều được miêu tả một cách tỉ mỉ.Tuy tác phẩm khá trầm lắng nhưng việc tả cảnh vật tốt là một ưu điểm tốt không thể chối bỏ . Tác giả chắc hẳn phải yêu thiên nhiên nhiều như Hazel mới có thể viết hay như thế. Một ưu điểm lớn tiếp theo không thể bỏ qua chính là bìa tác phẩm.Bìa đã truyền tải hầu như 90% thông điệp mà tác phẩm gửi gắm.Quả thật ,chỉ cần nhìn bìa là mình mua ngay,nghệ thuật trong từng nét vẽ.
-
Nguyễn Quỳnh Mai - Cuốn sách mang niềm khát khao hoang dại của đất
Khi bắt đầu đọc Trái tim em thuộc về đất, mình cảm thấy như đọc một cuốn sách bằng thơ. Ngôn từ chảy trôi như nước suối, đẹp cái vẻ đẹp tinh khiết và lộng lẫy của tự nhiên. Và cũng như tự nhiên, vẻ đẹp ấy tựa như ngoài sức tưởng tượng, không có gì nằm ở lưng chừng, mọi thứ đều rơi đến chốn tận cùng. Tận cùng của cái đẹp, tận cùng của hạnh phúc và tận cùng của nỗi đau. Yêu thương mãnh liệt và đau đỡn cũng tột cùng. Song song với cái đẹp là nỗi buồn, dai dẳng và âm ỉ cho đến khi cháy bùng ở cuối câu chuyện. Đẹp và buồn, cuốn sách chứa đựng sức sống và niềm khát khao hoang dại, mãnh liệt, cái đẹp và cá tính dữ dội như thiên nhiên, để rồi tất cả tắt lịm trong lặng yên, trong vòng tay đất mẹ.
-
Mắt Xoe - Cực kì hài lòng
Nội dung hay. Mình cảm thấy thương cho mục sư Edward.
-
Yuuri - Không thích
Có SPOIL nha. Với mình, quyển này chỉ được cái bìa đẹp. Hoàn toàn không thích nội dung. Xin nhấn mạnh đây là cảm nhận cá nhân. Nhân vật Hazel trong truyện làm mình thấy chán ghét vô cùng, cách xây dựng tính cách "đứng núi này trông núi nọ" của tác giả làm mình đọc mà bực mình luôn á. Tại sao 1 cô gái yêu thương, dễ mềm lòng trước bất cứ loài vật bị thương nào lại "cảm thấy bị hấp dẫn" trước tuýp đàn ông bạo lực, chủ động như Reddin??? Hazel bị hấp dẫn và tự dẫn xác tới chỗ Reddin, sau đó thì ngồi tiếc nuối và nhớ về quãng thời gian dễ chịu ở nhà Edward, để rồi khi quay về nhà Edward lại bứt rứt không yên vì nhớ nhung Reddin... Ồ thôi đi, nữ chính não tàn vừa vừa thôi. Nếu ngừng lại ở đây thì mình còn có thể chấp nhận được, nhưng không, tác giả muốn kịch tính hơn, thế là nhấn nút "replay" - cho cái đoạn trên lặp lại 1 lần nữa. OMG, tội cho Edward. Điều đáng ghét hơn là trong cách suy nghĩ của Hazel, dường như cô không có lỗi, luôn là "ông ta bắt em phải tới đó", rồi Edward kêu cô tả Reddin bắt cô đi như thế nào, cô... im lặng suy nghĩ, cố hình dung (mà có được đâu) =)) Hazel không biết nhận lỗi, khi muốn quay về nhà Edward, cô còn tự tin cho rằng E sẽ chào đón mình (lạy hồn), rồi lần cuối cùng mà cô trở về đó, cô muốn mọi chuyện với E bình thường như "chưa bao giờ có cuộc chia ly" ư??? Người tội nghiệp nhất truyện là Edward rồi chứ còn gì phải bàn cãi nữa... Từ một mục sư tin vào Chúa mà tới cuối truyện nổi khùng vứt luôn cả đức tin của mình thì hiểu rồi ha... Nói có hơi ác chứ cái kết truyện làm mình hài lòng đấy =))
-
Trương Thanh - Hazel và Cáo Nhỏ
Một người bạn tuyệt cú mèo của tôi đã nói rằng tôi sẽ ném cuốn sách này đi khi đọc được nửa cuốn. Nhưng không, có những cuốn sách cuốn hút tôi ngay từ trang đầu tiên, có cuốn thì lâu hơn một chút, và khi cuốn hút được tôi thì nghĩa là "nó" sẽ không thể được nghỉ ngơi hay rời xa tôi cho tới khi tôi đọc xong "nó." Với Trái tim em thuộc về đất thì là 1/4 cuốn sách. Cuốn sách đầu tiên khiến tôi khóc khi gập lại. Cảm xúc cứ thế tuôn trào. Thật buồn nếu Hazel bị ghét, cô ấy là một cô bé với tâm hồn hoang dã đơn thuần và chân thật với chính bản thân mình và với người khác - mấy ai trong xã hội làm được điều đó? Lời nói thật lòng trong một vài trường hợp có thể khiến người khác bị tổn thương, nhưng biết sao được, cô ấy mang tính cách của thú hoang hơn là con người và tôi chân trong điều đó. Cái kết là lối thoát cho linh hồn trinh trắng sắp bị vẩn đục của Hazel...