Đánh giá của khách hàng
Viết một nhận xét bằng tài khoản Facebook của bạn
-
Vũ Thị Ngọc Mai - Cực kì hài lòng
Tiki giao hàng nhanh. Mình đặt 7h tối hôm trước mà sáng hôm sau đã nhận được sách. Sách còn mới nguyên, không bị bụi bẩn, trầy xước. Cảm ơn rất nhiều.
-
Kim Kha - Truyện nhẹ nhàng, vui nhộn
Truyện dài Quán Gò đi lên là một câu chuyện gắn liền với tôi từ tuổi thơ cho đến bây giờ. Cho dù ở độ tuổi nào, cảm nhận về truyện vẫn không thay đổi, tình cảm mới lớn rất trong sáng và dễ thương. Từng nhân vật trong truyện đều có màu sắc riêng của mình, hỷ nộ ái ố đều được khắc họa sinh động và chân thật. Mua được sách và sỡ hữu nó là ước mơ từ nhỏ của tôi và giờ tôi đã bổ sung được vào bộ sưu tập truyện dài Nguyễn Nhật Ánh cuả mình: Quán Gò đi lên
-
Đinh Lan Tuyết - Cực kì hài lòng
Là truyện mình thích thứ 2 sau Hoa vàng cỏ xanh. Mình thích những câu chuyện với lối viết như vậy, nhẹ nhàng và vui vẻ. Thấy được tuổi thơ hay chính bản thân mình hiện tại trong đó. Mình không thích những câu chuyện về tuổi thơ nhưng có tình yêu của Bác Ánh, không phải vì nó không hay mà ngược lại vì nó quá sâu sắc và quá buồn. Mình thỳ sợ những tình yêu có kết thúc buồn, mình bị ám ảnh rất lâu. Nên những câu chuyện như Quán gò đi lên hay Hoa co xanh mình rất thích
-
Thu Phương Đỗ - Nhạ nhàng như một bản nhạc của kí ức xưa.
Reply 1999, khi mà Bác Ánh viết cuốn truyện này, con người ta đơn giản với cái tình yêu được ví với cái bánh tráng Sài Gòn xưa, một tình yêu giản đơn của tuổi xuân 18 19, tình yêu nhẹ nhàng, chỉ là nụ cười ánh mắt, mà có thể là động lực để một người thời đó bước vào con đường sinh viên. Những bóng mây lướt nhẹ qua bầu trời cũng như những tình cảm xúc cảm tuổi mới lớn, mà đan xen với tình yêu học trò đấy, có cả tình yêu thương giữa người với người, trong cái quán Đo Đo nho nhỏ, một tình thương yêu không vụ lợi, sống chân thật, giản dị bên nhau. Còn có cả tình cảm của đứa con hiếu thảo với ba mẹ ở quê nhà, đâu quản gì khổ sở nơi thôn quê, đâu quản gì cái sướng hơn nơi đô thị mà quên đi ba mẹ vất vả ở Quảng Nam nắng cháy da thịt. Rồi đến câu chuyện đổi đời mong muốn xuất cảnh của "công dân quốc tế", một con người vất vả từ trong trứng nước, chỉ mong kiếm một tấm chồng Việt Kiều hay ngoại quốc để sau này đỡ khổ, cứ chăm chăm vào cái mục tiêu mờ ảo ấy mà bỏ qua mất tấm chân tình, bỏ lỡ cái duyên đã được an bài bởi số phận. Cái quán Đo Đo mở đầu bởi Quán Gò đi lên thì kết lại cùng từ Quán Gò đi lên, làm người ta lại tưởng như đang tua lại từ đầu câu chuyện, cho người ta nhớ lại hết thảy những tình tiết đã qua. Nhưng cái kết đâu có nói gì nhiều hơn, rằng ông Tiger và Cúc sẽ không bao giờ trở lại, có đâu nói gì hơn hay chắc chắn Kim và Lâm sẽ lấy vợ lấy chồng trước khi được hội ngộ tình xưa. Vì vậy, Bác Ánh để độc giả tự tạo cái kết mà họ muốn. Một kết có hậu tùy suy nghĩ mỗi người. Ví dụ à =}} như là: Chàng sinh viên "not a ligher" năm nào nay đã tốt nghiệp đại học, lòng vẫn cháy bỏng mối tình xưa với cô Cúc thật thà mà khăn gói ra Quảng Nam để làm ông chủ quán mỳ Quảng, cùng bà chủ chăm sóc ba mẹ già, cùng vợ chăm lo các con nhỏ. Ông Tiger tới quán Đo Đo vào một thu đầy gió, vẫn từ hai giờ đến tám giờ tối, để cầu hôn cô Kim với câu nói "cho anh thiếu hai mươi đồng mai anh trả" năm nào đấy, rồi như kịch bản Disney, họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau. Ngoài ra, còn ship thêm cặp đôi Lan và Cải, hai con người lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, họ tiếp tục ở lại quán Đo Đo giúp cô Thanh, lâu dần làm chủ và phát triển quán Đo Đo hơn khi vợ chồng cô Thanh đã "nghỉ hưu" cả. Rồi một ngày trời đẹp như khi tôi đang đọc cuốn sách này, Kim-Tiger từ MỸ trở về, Lâm-Cúc từ Quảng Nam vào lại Sài gòn, tố Đo Đo, họ đâu còn nhận ra quán nhỏ bình dân như xưa, mà đã là một nhà hàng to lớn với những hình ảnh đậm đầy xứ Quảng, và toàn bộ nhân viên thì đều nói cái giọng đầu "Nước mắn Nam Ô nguyên chất" luôn. Những con người năm xưa không hẹn mà cùng gặp lại, cùng ngồi với nhau bên chiếc bàn của Đo Đo restaurant nổi tiếng, nhớ về thời ngày xưa xa xôi đầy kí ức, để rồi bây giờ gặp lại ai cũng xúc động bồi hồi.
-
Ho Nhan - Sách hay
Mình và vợ là người Quảng Nam. Nghe vợ giới thiệu quyển này và mua cho đọc. Rất hay và dí dỏm, đặc biết là lối chơi chữ của tác giả. Mà giờ mình vẫn chưa biết làng Đo Đo là ở đâu. Nếu có dịp về quê mình sẽ đi tìm hiểu Rất hài lòng dịch vụ và giá của Tiki
-
Nguyễn Hương Giang - Cực kì hài lòng
Đọc vèo vèo vèo xong trong 1 ngày nghỉ ở nhà, luôn là lối viết văn tự nhiên và vui vui của tác giả khiến người đọc cảm thấy thoải mái. Đặc biệt là rất thích mua sách trên Tiki vì sách đẹp, bọc cẩn thận
-
Trần Lê Ngân Giang - Hài lòng
Truyện Quán Gò Đi Lên của Nguyễn Nhật Ánh thực sự rất hay... Mình đã đọc nhiều truyện của Nguyễn Nhật Ánh rồi và thực sự Quán Gò Đi Lên là một trong những truyện hay nhất mình đọc :3 Hi vọng Nguyễn Nhật Ánh sẽ sáng tác thêm nhiều truyện mới
-
Thái Trang - quán gò
Những câu chuyện của chú Ánh lúc nào cũng xuất hiện thấp thoáng bóng dáng của ngôi làng Đo Đo quen thuộc. Chắc hẳn các bạn độc giả trung thành của chú cũng dễ dàng nhận ra điều này. "Quán gò đi lên" là câu chuyện nhẹ nhàng, với tuýp nhân vật quen thuộc, anh chàng thư sinh Lâm rồi cô chị cô em Cúc, Cải, cô Thanh. Những người dân lao động bình dị đến từ nhiều miền khác nhau cùng tụ họp ở Sài Gòn hoa lệ để mưu sinh. Chú Ánh rất khéo léo trong việc lồng ghép những hình ảnh hài hước, câu chữ hóm hỉnh trong câu chuyện của nào là ông Tiger rồi bà Fanta. Bên cạnh đó, bộ truyện ngắn được tái bản lần này rất chất lượng, giấy xốp giày hơn, bìa gập chống quăn mép, bìa truyện cũng được vẽ lai toàn bộ tạo sự mới mẻ.
-
Trần Thị Minh Huệ - 1 câu chuyện thú vị khác về Đo Đo
Câu chuyện như viết về một gia đình mà ở đó cô Thanh như 1 người mẹ hiền, dịu dàng và nhẫn nại luôn sẵn sàng đón về những chàng trai, cô gái mà cô coi như con của mình. Đó là Kim, là Lệ, là Cải, Lan, Lâm, Cúc, Hường... Mỗi đứa 1 cá tính, nhưng đã tạo nên 1 quán Đo Đo đầy màu sắc, thu hút từ những người khách ta đến khách Tây và thú hút người đọc với vô số lần phải cười lộn ruột mà vẫn kèm một chút man mác buồn. Lại 1 lần nữa trong chuyện Nguyễn Nhật Ánh, một chuyện tình dang dở (hay thậm chí là chưa thực sự bắt đầu) được tái hiện.
-
Trần Thị Thùy Trang - tuyệt
Tuổi thơ không mấy dữ dội của tôi đã được lấp đầy bởi những câu chuyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Cảm giác cười thật sản khoái , đọc xong muốn đọc lại lần nữa thì bạn biết nó hay đến như thế nào. Câu chuyện về cuộc sống của những người con xa xứ qua cách kể của nhà văn thật vui, hài hước nhưng đầy sâu sắc, thấm đẫm tình người . Cuốn sách giúp tôi giải tỏa stress sau những ngày làm việc vất vả. Giúp tôi hiểu hơn cái tình của những người con xa xứ