Đánh giá của khách hàng
Viết một nhận xét bằng tài khoản Facebook của bạn
-
hồng lê - Chưa thực sự cảm được
Trước khi mua hàng bao giờ mình cũng tham khảo rì viu trước, thấy nhận xét khá ổn nên quyết định mua. Thực sự mình chưa cảm nhận được cái hay từ cuốn sách này mặc dù đọc nó đúng vào cái tuổi đc tác giả nói đến. Sách không có gì sâu sắc để khiến người ta phải đọc thêm lần nữa. Lối viết của quyển sách này k có gì đặc sắc. Không biết là do cách viết của tác giả hay cách cảm nhận của mình kém nhưng thực sự quyển sách này k làm mình hài lòng. Cảm thấy tiếc khi mua nó
-
Thanh Thiên - Nhẹ nhàng hoài niệm.
Mình mua quyển sách này là vì chữ Độc thoại, là vì chữ Hai mươi đấy, độc thoại bao h cũng gây hấp dẫn mà, kiểu tự sự, nói chuyện với chính bản thân mình, còn vì sao nhìn thấy từ Hai mươi mà muốn mua là vì tuổi hai mươi quá đẹp đẽ đó. Bìa sách rất đẹp, nội dung tạm ổn, đọc những câu chuyện kể về kỷ niệm trong Độc thoại hai mươi mà mình cảm thấy có phần quen thuộc, văn phong cũng trơn tru, dễ đọc dễ hiểu. Chất liệu giấy mình thấy không được tốt, giấy ko mịn mà cứ bộp bộp kiểu gì ấy, nhìn ko thích lắm.
-
Ngô Hà Vy - NỖI BUỒN CÔ ĐƠN
Đây là một cuốn sách mình mua vì bìa. Lúc nhìn cuốn sách này, một chiếc bàn và một chiếc ghế, nó tạo ra cho mình một cảm giác cô đơn. Vì giá khá rẻ nên tò mò mua thử, mình đọc trong lúc tâm trạng đang vui nên có lẽ không thấm được chất văn của Mạc Thụy. Nhưng đó là một chất văn buồn, không buồn vì tình yêu, mà là cái buồn của cái tôi cô đơn, muốn được trải lòng với đời, với cái tuổi hai mươi lắm vu vơ, đối mặt với chính bản thân mình.
-
vo my hanh - Thất vọng
Lúc chọn mua tôi đã kỳ vọng nhưng đã thất vọng ngay từ lúc bắt đầu. Các câu chuyện gây cho tôi cảm giác nhàm chán, dài dòng, có chút non tay và khuôn mẫu, như đang đọc các bài tập làm văn tự sự của học sinh cấp 2,3. Văn phong ko gợi dc cảm xúc, chiều sâu và sự kết nối với người đọc. Qua các mẫu chuyện, tác giả muốn kể lại những kỉ niệm, chèn vào đó những suy nghĩ, triết lý về cuộc sống nhưng vẫn chưa tới. Tôi đã kỳ vọng một cuốn sách nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, gợi sự suy ngẫm đồng cảm nơi người đọc đúng cái tên "độc thoại hai mươi", nhưng rất tiếc lại ko tìm dc ở cuốn sách này.
-
Nguyễn Quốc Huy - Thụy và cái sến của tuổi hai mươi
Mình hay theo dõi FB của Thụy, đọc những dòng Thụy viết nên khi ra sách cũng khá là háo hức. Chúng ta ai rồi cũng già, cũng trải qua tuổi đôi mươi, tuổi của những bồng bột, những xúc cảm, những yêu thương giận hờn vui ghét, những cảm xúc đến rồi đi không có lý do. Đọc Độc thoại hai mươi của Thụy mình cảm nhận được phần nào tuổi trẻ của mình (và chắc mọi người cũng vậy) trong đó. Chúng ta đã từng cô đơn, từng hụt hẫng, từng đợi chờ, từng hy vọng rồi thất vọng. Nhưng chúng ta còn trẻ, hãy sống hết mình, để khi nhìn lại không phải hối tiếc vì những gì đã qua!
-
Thanh Thùy - Không như mong đợi
Mình đã chờ đợi một cái gì đó hay hay thôi cũng được nhưng thật sự khi đọc quyển sách này mình không có cảm xúc. Tác giả nhắc đến quá nhiều tác phẩm từ bài hát, thơ cho đến các tác phẩm văn học gì đó...mình không biết và không phải ai cũng biết nên gây cho người đọc một cảm giác như tác giả muốn tỏ rằng đã biết được, đọc được rất nhiều tác phẩm. Câu chữ thì có vẻ trừu tượng, dùng nhiều từ lặp đi lặp lại nên rất nhàm chán. Cá nhân mình nghĩ như thế.
-
Huyền Nguyễn - Sách hay, nhẹ nhàng, ý nghĩa
Có thể mình chưa đủ từng trải để hiểu hết được nội dung cuốn sách nhưng nó đem cho mình 1 cảm giác lạ... Hai mươi là độ tuổi của sự chông chênh mà tác giả cứ hoài niệm, mình nhận thấy có vài điểm tương đồng :) Đôi lúc fai cố tỏ ra kiên cường, mạnh mẽ; có khi lại cần giả ngốc để bớt phiền. Cứ biết đủ thôi dễ sống hơn!! Có thể mình đã đi lạc rui ~.~ Người suy nghĩ nhiều chưa hẳn đã chín chắn còn tình yêu nào thì cũng thật đẹp, đáng trân trọng..! P/s: rất thích phần thơ cuối sách ^^
-
Đinh Thị Văn - phải lòng Nguyễn Ngọc Thạch
Mình chọn mua Đọc Thoại Hai Mươi vì tác phẩm này có đề từ của tác giả mình yêu thích là anh Nguyễn Ngọc Thạch. Đến thời điểm hiện tại, mình vẫn chọn Lưng Chưng Cô Đơn của Nguyễn Ngọc Thạch làm thước đo cho dòng tản văn. Nếu chấm theo thang điểm này thì Độc Thoại Hai Mươi rất khó để có điểm. Về câu chữ, hay về cảm xúc đều vậy. Nếu là cảm nhận riêng về Độc Thoại Hai Mươi của Mạc Thuỵ thì mình được dùng từ "đồng cảm". Đồng cảm với những cảm xúc, tình cảm của tác giả chia sẻ với người đọc. Mình đã bắt gặp bản thân mình có đâu đó trong câu chữ của Mạc Thuỵ. Mong rằng những bạn đọc khác cũng sẽ tìm được sự đồng cảm từ tác phẩm này nhé!
-
Phạm Thu Huyền - Tạm được
Ấn tượng ban đầu của mình là sách khá mỏng, bìa không được đẹp, tuy nhiên giấy và chất lượng in khá ổn. Đúng như anh Nguyễn Ngọc Thạch nói, văn Nguyễn Ngọc Thụy đầy chất tự sự, đầy chất hoài niệm và đầy chất thơ, đâu đó xen lẫn sự sến sẩm. Đọc Độc thoại hai mươi, tôi tưởng rằng chính xác nó dành cho tuổi hai mươi, hóa ra không phải thế. Độc thoại tuổi hai mươi dành cho những người chập chững những bước đi đầu tiên, bước vào cuộc đời đầy rẫy những cam go và xô bồ này. Đọc văn Thụy, thấy cả mình trong đó.
-
vivilazh - Mộc mạc và cảm xúc
"Độc thoại hai mươi" - ngay khi đọc cái tựa đề, tôi đã quyết định mua nó, vì với một đứa hai mươi tuổi như mình, tôi nghĩ quyển sách này có lẽ cũng nói lên một phần nào đó những cảm xúc mà tôi đang trải qua, của lứa tuổi hai mươi này. Đọc những trang sách đầu tiên, với dòng tâm sự chân thành, mộc mạc, đúng là tôi đã thấy hình ảnh của chính mình trong một số những câu chuyện mà tác giả đã kể. Tuy nhiên, ở nửa sau của sách, tôi lại thấy nội dung khá lan man, hơi rời rạc, hoặc có thể lúc đọc những dòng đó tôi không bị cuốn vào, mất tập trung nên cảm thấy khó hiểu. Hoặc chắc là cũng do những dòng này đa số viết về tình yêu, mà với một đứa hai mươi tuổi nhưng chưa mảnh tình vắt vai thì đúng là không hiểu được :3 Tóm lại thì tôi vẫn rất thích những dòng tâm sự mộc mạc của tác giả qua từng câu chữ, nên quyển sách này cũng không làm tôi thất vọng, dù phần sau tôi bỏ khá nhiều :D