Với thơ tiếng Việt, Du Tử Lê là một tên tuổi, một thương hiệu được bảo chứng và được yêu mến rộng rãi. Điều này có thể do thơ ông có nhiều bài được phổ nhạc thành công. Âm nhạc đã góp một phần bảo toàn thơ Du Tử Lê trong vùng ký ức nhiều thế hệ. Nhưng nếu không có đôi cánh của âm nhạc thì sao?
Không có đôi cánh của âm nhạc thì thơ Du Tử Lê vẫn bay trên những đường chân trời, bay trên những vực tình và bay trên những năm tháng đời người.
Đấy gần như là điều chắc chắn. Bởi Du Tử Lê là một-người-thơ, một giọng tình thăm thẳm nhưng khuất lặng, hay một người viết ngụ ngôn tình nơi biển đời vang động.
Thơ Du Tử Lê là sự kết hợp giữa tính tự sự và chất trữ tình. Nói một cách nào đó, thơ Du Tử Lê là một giọng tình bay trên những đỉnh sầu của đời người.
Thương Hoài Người Dưng
“Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương” Câu ca dao đã thuộc nằm lòng từ hồi học Cổ Văn ở cấp hai đã làm cho tôi mê cái “đem lòng” của thi sĩ ruộng đồng vô danh nào đó, đã làm giàu có thêm cho kho tàng thơ dân gian Việt Nam. Cái ”đem lòng” dung dị mà làm nổi trội cho cả câu, đó là chức năng và quyền lực của con chữ! Là nỗi thống khoái của tác giả khi viết lên được những điều thiên hạ đồng cảm mà không viết được. Có khi để đạt được phút thăng hoa này, tác giả đã trải qua nỗi thống khổ vì đã đem lòng nhớ nhớ thương thương.
Hầu hết toàn tập đều là thơ tình, nằm trong khuôn khổ lục bát và thơ năm chữ, bảy hoặc tám chữ. Trong cái vòng cổ kính khó thoát hình hài ra được, tôi đã tung tuẩy hồn tôi theo từng đợt cảm xúc là sóng ngầm hoặc rong rêu trầm tích đâu tự ngàn xưa.
Tôi tô màu nắng hoa lên nhan sắc người dưng của tôi với đường nét trang điểm mới của riêng tôi, chứ không phải dựa vào nét vẽ thiên tài của vài nhà thơ tôi đang còn ngưỡng mộ.
Bái phục nhưng không khuất phục, có ngày nào đó những thiên tài này sẽ trở thành bình thường đối với chúng ta, đây là điều tôi muốn gửi đến lớp tác giả trẻ đang làm thơ, không ngừng tìm tòi học hỏi để đem niềm say mê sáng tạo của mình, làm giàu thêm cho lâu đài văn chương nước nhà trong mai hậu
Thiên tài thơ Bùi Giáng khi còn là giáo sư dạy Quốc Văn, trong giờ dạy, ông đã khóc ồ lên khi giảng truyện thơ Kiều. Tôi tự nhận là đệ tử thì chắc cảm xúc của tôi cũng bằng nửa của thầy Bùi Giáng. Có mấy lần, khi viết xong mấy bài trong tập Thương Hoài Người Dưng này xong, tôi thấy mắt tôi nhỏ ra mấy giọt nước mắt…
Hầu hết toàn tập đều viết xa xa gần gần cho người dưng. Chỉ là người dưng nước lã thôi mà tự cổ chí kim, đã tốn không biết bao giấy mực của thi nhân. Xin bạn đừng tự hỏi người dưng trong tập thơ là ai mà TĐT tụng ca hết cở thợ mộc, mà xin hãy bỏ thời gian, đọc lại thêm một lần nữa, có thể nhận ra người dưng của tôi giống như người dưng của bạn thôi, có mặt khắp nơi trên cõi đời này.
TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN
Thông tin về nhà thơ:
- Trương Đình Tuấn sinh ngày 26-6-1956 tại Vỹ Dạ, Phú Vang, Huế, nguyên quán tại Triệu Độ, Triệu Phong, Quảng Trị. Ông cư trú tại 41/12 đường Phú Riềng Đỏ, thị xã Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước, là hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Bình Phước.
- Tập thơ đã in: Vạt nắng, NXB Văn Nghệ, 2005 và thơ đã đăng trên các báo ở thành phố Hồ Chí Minh.
Về Đâu Những Vết Thương
Tựa đề tập thơ Về đâu những vết thương dễ khiến người đọc liên tưởng tới một câu hỏi tự vấn với lòng mình: Những vết thương trong tâm hồn của năm tháng tuổi thanh xuân của chúng ta đã và đang ở đâu? Chúng đã bị lãng quên hay vẫn còn hiện diện ở một góc nào đó nhưng không còn muốn lên tiếng? Chúng giúp chúng ta trưởng thành hơn hay chai sạn dần đi? Với 60 bài thơ mới nhất, vẫn theo phong cách thơ của Nguyễn Phong Việt xuyên suốt từ tập đầu tiên tới nay, nhưng tác giả đã truyền tải tới bạn đọc những cảm xúc tích cực nhất. Cho dù chúng ta từng như thế nào, những vết thương kia có tuyệt vọng ra sao… chúng ta vẫn phải sống tiếp và sống tốt với bản thân mình. Một khi chúng ta đối xử công bằng với trái tim thì những yêu thương chân thật nhất trong cuộc đời một lúc nào đó sẽ tìm đến. Luôn luôn là như vậy…
Về đâu những vết thương không đơn thuần là cuốn thơ thứ 5 của Nguyễn Phong Việt, mà đó còn là món quà dành cho những độc giả đã yêu quý thơ anh suốt 5 năm qua.
Phong Việt chia sẻ:
"Để có thể thực hiện lời hứa mỗi năm ra mắt 1 cuốn thơ, đương nhiên tôi gặp không ít áp lực. Bởi vì việc sáng tác chỉ là một trong những công việc mà tôi đang làm. Hơn nữa, tôi không phải là người viết chuyên nghiệp để có thể mỗi ngày lại ngồi vào bàn viết, viết liên tục. Nhưng trên tất cả, đó là niềm vui lớn của tôi, nhất là khi thấy bạn đọc chờ đợi và lựa chọn cuốn thơ của mình làm quà tặng cho chính bản thân mình hay những người thân yêu vào dịp Giáng sinh hàng năm. Chỉ với ý nghĩa ấy thôi thì chuyện áp lực hay đôi khi là những mệt mỏi trên trang viết chỉ còn là chuyện vặt vãnh…
Ngoài ra, đây đã là cuốn sách thứ 5, chắc chắn mọi người vẫn sẽ chờ đợi xem Nguyễn Phong Việt có gì mới mẻ so với các tập trước hay không? Phong cách viết của một Nguyễn Phong Việt vẫn vậy, đó là điều tôi dám khẳng định, nhưng từng câu chuyện, từng cảm xúc trong cuốn sách mới nhất này là những trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ hoặc chưa bao giờ tôi có cơ hội chạm vào cho đến khi bắt tay vào viết Về đâu những vết thương. Tôi vẫn đang tự tin vào cảm hứng của bản thân, vào những gì mình đang viết".
Một số trích dẫn:
"Có người trách tình yêu đừng gõ cửa ngôi nhà
thì hoa hồng vàng vẫn vàng tươi như từng có năm tháng…
thì người con gái cứ vô tư mà vui sống…
thì nắng, mưa, bão cũng chỉ như một mặt hồ thoáng xao động…
thì tiếng cười vẫn trong veo dù có lẫn nước mắt
hồn nhiên".
(Trích - Không phải lỗi của hoa hồng)
"Không ai mang những nỗi đau ra so sánh trong tình yêu
bởi vết thương nào trong tim người cũng không đáy
có người cần nỗi buồn để soi mình có trẻ dại
nhưng có những nỗi buồn làm bạc tóc con người ta mãi mãi
(như ta đang bạc tóc mỗi ngày…)".
(Trích - Bên kia là nắng ấm)
Sao Phải Đau Đến Như Vậy
Bản thân sợ nhất là lúc này
không muốn nhìn vào đâu nữa vì có quá nhiều đắng cay…
Nếu có thể cho mình dừng lại tất cả mọi giác quan trong một ngày
để cúi xuống trở về như đứa trẻ
thế giới lặng im giống lần đầu tiên nhìn thấy một con người xa lạ
và trái tim sau nhiều năm hóa đá
bỗng vỡ đến tan tành…
Sẽ cảm nhận tất cả màu sắc chỉ còn là màu xanh
thứ hy vọng nhỏ nhoi để thấy mình sinh ra còn ý nghĩa
những ác mộng dưới gối chăn giờ có thêm một bầu trời nương tựa
dù mình lẻ loi đến mức nào đi nữa
cũng không sao!
Có những ánh sáng luôn ở đấy nhưng chẳng thể chạm vào
chỉ để tin mình sẽ có một vùng da ấm áp
khi đưa mặt ra nhưng nhận về là một giọt nước mắt
mình biết
phải tự tha thứ cho mình…
Rồi ai cũng phải chọn riêng trái tim một hành trình
để đi đến cuối dù phải qua bao dâu bể
hết một ngày thôi và mình trở lại là mình với ngập ngừng từng hơi thở
nếu cuộc đời này chỉ ngồi xuống để nhớ
sẽ vô nghĩa đến bao nhiêu?
Bản thân sợ nhất là lúc này
ước mơ chưa kịp nhìn thấy nắng đã phải tắt cho kịp buổi chiều!
- Trích Bản thân sợ nhất là lúc này -
Mức giá và các nhà cung cấp được liệt kê tại đây chỉ dùng để bạn tham khảo. Khi quyết định mua hàng bạn cần xem xét thêm về đánh giá của khách hàng tại shop đó. Sau cùng bạn chọn mua sản phẩm từ nhà cung cấp mà bạn cho là uy tín nhất với mức giá hợp lý nhất. Chúng tôi không trực tiếp bán hàng cũng như vận chuyển và không chịu bất kỳ trách nhiệm nào về quyết định mua hàng của bạn.